Thứ Ba, 18 tháng 5, 2010

Nghĩ về Bác


NHẬT KÝ LÀM THEO LỜI BÁC
Đoàn viên: Đỗ Thị Kim Oanh

Cuộc đời Hồ Chí Minh – một cuộc đời huyền thoại. Nhân cách Hồ Chí Minh – nhân cách của mọi thời đại. Ở Bác hội tụ tất cả những phẩm chất tốt đẹp của con người . Nhìn ánh mắt, nụ cười của Bác ta cảm nhận sự yêu thương luôn đầy ắp trong trái tim của một người Cách Mạng Vô Sản. Bác yêu tất thảy mọi sự vật hiện hữu xung quanh mình. Yêu mỗi gốc lúa, mỗi nhành hoa, yêu từng con sông mảnh đất, …và hơn hết tình yêu thiên nhiên kia là lòng nhân ái bao la vô bờ bến của Người đối với đồng bào cả nước, với nhân loại cần lao. Dù ở cương vị nào thì ở Người cũng toát lên vẻ thánh thiện của một bậc thánh nhân. Quả là không có bút mực nào có thể diễn đạt hết sự cảm phục sâu sắc của tôi về Hồ Chí Minh – tấm gương sáng cho mọi thế hệ trẻ noi theo và tiếp bước.
Rất nhiều sách vở, thơ ca ca ngợi công lao đức độ của Người nhưng tôi thấm thía hơn khi được tìm hiểu những câu chuyện thường ngày rất đỗi giản dị nhưng chứa đựng nhiều giá trị nhân văn sâu sắc. Mỗi một câu chuyện đọc xong ngẫm nghĩ, tôi lại có dịp nhìn nhận lại chính mình và rồi rất rất nhiều lần tôi tự hỏi lòng “mình có làm được như vậy không ?”, “mình đã làm được như thế chưa ?”…
Thật giản dị và thanh tao lãnh tụ Hồ Chí Minh của chúng ta khi thì trong bộ quân phục kaki trắng, khi thì mặc bộ áo nâu túi vải xuất hiện trước đồng bào cũng như trong các buổi hội nghị vẫn đẹp tươi lạ thường. Trên ngực không một tấm huân chương nhưng Bác đã đem ánh sáng hòa bình hạnh phúc đến toàn thể dân tộc Việt Nam. Một con người quá đỗi bình thường giản dị có thể làm được những điều phi thường tưởng chừng không bao giờ làm nổi.
Đức tính giản dị của Hồ Chí Minh là một đức tính tốt nhưng không phải ai cũng có thể học tập và làm theo, bởi lẽ đi cùng với nó phải kèm rất nhiều tố chất : sự thủy chung, tính tiết kiệm, biết nghĩ đến người khác… Thiết nghĩ, là những con người bình thường chưa thoát khỏi chủ nghĩa cá nhân, vị kỉ thì chúng ta chưa thể “ giản dị” được và phải chăng đó cũng chính là chỗ khuyết sâu thẳm nơi tâm hồn ta mà ta không có dịp nhìn nhận, chỉ khi đọc những mẩu chuyện thường ngày về Bác rồi tự vấn lương tâm mình khi đó ta mới có cơ hội bộc bạch thành tiếng, viết thành lời.
Càng đi sâu tìm hiểu, đến với mỗi câu chuyện lại mở ra cho ta thật nhiều điều hay và bổ ích .

Ở câu chuyện “ Mọi người cũng phải có phần chứ ”, tôi hiểu rằng trong cuộc sống của chúng ta nếu nói đủ thì không biết như thế nào là đủ nếu con người không biết bằng lòng với cuộc sống, chỉ biết lo cho bản thân mình mà không nghĩ đến người khác. Ở đây chúng ta học được ở Bác lòng nhân ái, yêu thương, quan tâm đến người khác, có vậy ta mới nhận được tình yêu thương ấy từ họ.
Đến với câu chuyện “ Chia cho những ai yếu mệt ” ; “ Nói khẽ để anh em nghỉ ” hay “ Mình chẳng thần thánh gì ” … Tôi hiểu rằng sống luôn luôn phải biết nghĩ đến người khác, quan tâm không chỉ đời sống vật chất mà cả đời sống tinh thần của người dân đặc biệt là những người dùng người. Có như thế chúng ta mới thu được nhân tâm và mọi công việc dù khó đến đâu cũng có thể vượt qua.
Với câu chuyện “ Đề nghị sửa ngay một câu ” tôi lại thấy nó hay ở chỗ chúng ta làm sao phải luôn sống hòa mình với tập thể, ngay cả lúc chê cũng vẫn khiến người bị chê nhận thấy cái sai và vui vẻ sửa chữa mà không mất lòng.
Hay câu chuyện “ Không phải cá tính đâu ” tôi học được rằng mình không nên nóng giận khi làm việc và ở mọi tình huống cư xử, giải quyết công việc chúng ta cũng nên tôn trọng nhau
Nhưng câu chuyện “ Bác sẽ cố gắng trả lời hết ” lại giúp tôi rất nhiều trong nghề nghiệp. Với vai trò là một giáo viên, để giảng giải cho học sinh hiểu vấn đề chúng ta nên thay đổi phương pháp tùy từng tiết học tạo không khí sôi nổi, ấm cúng, thoải mái nhưng vẫn đạt hiệu quả.
Thế đấy, cuốn sách trên tay tôi kể những câu chuyện ngày thường về Bác Hồ chỉ vẻn vẹn có 106 trang nhưng đã dạy tôi biết bao điều về con người, cuộc sống và cách xử thế mà thiết nghĩ có sống đến 106 tuổi chưa chắc tôi ngộ ra được. Nói thì thấy buồn cười nhưng thật sự để cảm nhận và hiểu được những lớp nghĩa sâu xa và làm theo đó thì không đơn giản chút nào.
Thử hỏi ai trong chúng ta biết sống vì người khác, lấy niềm vui của người khác làm niềm vui của chính bản thân mình mà không vụ lợi. Chúng ta – những con người bình thường thôi đã tìm được giá trị đích thực của ba chữ “ bình thường thôi” hay chưa. Còn đó muôn vàn những khó khăn trở ngại, những hơn thua được mất trong cuộc đời, và đâu đó trong cuộc đời vẫn còn những bàn tay ấm áp nghĩa tình .
Cứ thế, mặc cho dòng đời trôi nhưng chỉ xin một phút giây thôi chúng ta để lòng mình lắng đọng cùng lắng nghe câu hát trong bài hát “ Để gió cuốn đicủa nhạc sĩ Trịnh Công Sơn
… “ Sống trong đời sống cần có một tấm lòng, để làm gì em biết không. Để gió cuốn đi …”
Phải chăng Hồ Chí Minh chính là cơn gió lạ thổi tất cả những toan tính, lọc lừa, giả dối trong ngõ ngách sâu thẳm của trái tim con người bay đi xa mãi để nhường chỗ cho những yêu thương tràn ngập tâm hồn ta.
Tôi tin không chỉ riêng tôi mà tất cả những ai có dịp được tìm hiểu về tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh đều học được bài học bổ ích quí giá cho bản thân và khi có cơ hội ngọn lửa nhiệt huyết của tuổi trẻ theo cơn gió yêu thương sẽ thổi bùng những việc làm đầy ý nghĩa mang hơi ấm đến với cuộc đời.
Trong thực tế, tôi bắt gặp hình ảnh rất nhiều những con người của thời đại mới sống , học tập, làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Chi Đoàn Trường THCS Tân Thới Hòa quyết tâm học tập và làm việc theo gương Bác Hồ vĩ đại